Chợt gió đông về buốt lạnh con tim ... cái rét làm cho đôi vai gầy
run lạnh ...
Thế là lại thêm một mùa đông nữa đang đến
...
Đông ... là nằm thu mình lại co ro trong cái rét
Đông ... là những
đêm trằn trọc thao thức ... lạnh không chỉ vây lấy cái hình hài bé nhỏ cô đơn
... nó lẩn khuất đâu đó trong trái tim, trong tâm trí. Mà tim lạnh làm sao sưởi
ấm được.
Đông ... là những khi cô đơn trải mình trên đường phố ... chỉ mong
sao có một hơi ấm nhè nhẹ len vào cho đôi vai bớt run, cho đôi tay bớt cóng và
cho trái tim đừng giá lạnh.
Đông ... là những lúc ăn kem một mình, không phải
vội vã chen chúc, kem cứ từ từ tan chảy ... lạnh buốt kẽ răng nhưng cảm thấy
thích vô cùng.
Đông ... là những khao khát, khát khao đến cháy bỏng một vòng
tay, một cái ôm thật chặt cho tan bao giá buốt trong lòng.
Đông ... là nỗi
nhớ mùa hè
Đông ... là những nuối tiếc về quá khứ, tự dối lòng để rồi
cuối cùng vẫn nhận ra sao mình mềm yếu quá.
... Mùa đông trong em là
những kí ức về anh. Ngọt ngào lắm, nhưng có lẽ càng ngọt ngào bao nhiêu thì càng
cay đắng bấy nhiêu. Khi người ta yêu nhau, có lẽ tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất đều
nằm cả bên trong một thế giới mà người ta có thể nắm chắc trong tay. Hoặc ít ra
là người ta tự tô vẽ và tự hài lòng với bản vẽ của riêng mình. Mỗi người có một
cách phối màu riêng biệt, nhưng khi người ta yêu nhau, mùa đông đi qua thật nhẹ
nhàng.
... Và mùa đông năm nay em lại nhớ về anh
Đông ... là anh ...
từng đến bên em với vẻ lạnh lùng cô độc nhưng lại có sức hút diệu kì khiến em
không sao thoát ra khỏi cảm giác yêu. Đã rất khó khăn để biến anh thành Đông của
riêng em, để được gần anh và rồi gắn bó. Đến lúc tưởng chừng như không có gì
chia cách được anh với em, anh là bầu trời mùa đông rộng lớn ôm em - cơn gió nhẹ
tung tăng bay giữa trời ...Bỗng một ngày, cơn gió nhẹ bơ vơ ...
Em không
hiểu vì sao, mãi không hiểu vì sao ... chỉ ngậm ngùi để vòng tay bầu trời tan
biến mất.
Ngỡ rằng mùa đông này em có anh, em nhớ anh trong vòng tay ấm
áp. Em quên đi mọi thứ, chẳng buồn phiền lo lắng. Có anh, chắc chắn mọi chuyện
sẽ ổn. Anh cho em cảm giác bình yên. Hạnh phúc trôi qua êm đềm ...
Và giờ đây
... nỗi nhớ anh đốt cháy tâm trí em, nhớ anh cồn cào nhớ anh da diết ... nỗi nhớ
cứ ngày càng nhiều thêm ... gom góp những nhớ mong ... để yêu thương đong đầy
... em thực sự cần có anh
Phố vẫn buồn và gió vẫn cô đơn, bầu trời có hay
gió vẫn bay trên con đường dài kiếm tìm mãi hoài niệm một tình yêu ..
run lạnh ...
Thế là lại thêm một mùa đông nữa đang đến
...
Đông ... là nằm thu mình lại co ro trong cái rét
Đông ... là những
đêm trằn trọc thao thức ... lạnh không chỉ vây lấy cái hình hài bé nhỏ cô đơn
... nó lẩn khuất đâu đó trong trái tim, trong tâm trí. Mà tim lạnh làm sao sưởi
ấm được.
Đông ... là những khi cô đơn trải mình trên đường phố ... chỉ mong
sao có một hơi ấm nhè nhẹ len vào cho đôi vai bớt run, cho đôi tay bớt cóng và
cho trái tim đừng giá lạnh.
Đông ... là những lúc ăn kem một mình, không phải
vội vã chen chúc, kem cứ từ từ tan chảy ... lạnh buốt kẽ răng nhưng cảm thấy
thích vô cùng.
Đông ... là những khao khát, khát khao đến cháy bỏng một vòng
tay, một cái ôm thật chặt cho tan bao giá buốt trong lòng.
Đông ... là nỗi
nhớ mùa hè
Đông ... là những nuối tiếc về quá khứ, tự dối lòng để rồi
cuối cùng vẫn nhận ra sao mình mềm yếu quá.
... Mùa đông trong em là
những kí ức về anh. Ngọt ngào lắm, nhưng có lẽ càng ngọt ngào bao nhiêu thì càng
cay đắng bấy nhiêu. Khi người ta yêu nhau, có lẽ tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất đều
nằm cả bên trong một thế giới mà người ta có thể nắm chắc trong tay. Hoặc ít ra
là người ta tự tô vẽ và tự hài lòng với bản vẽ của riêng mình. Mỗi người có một
cách phối màu riêng biệt, nhưng khi người ta yêu nhau, mùa đông đi qua thật nhẹ
nhàng.
... Và mùa đông năm nay em lại nhớ về anh
Đông ... là anh ...
từng đến bên em với vẻ lạnh lùng cô độc nhưng lại có sức hút diệu kì khiến em
không sao thoát ra khỏi cảm giác yêu. Đã rất khó khăn để biến anh thành Đông của
riêng em, để được gần anh và rồi gắn bó. Đến lúc tưởng chừng như không có gì
chia cách được anh với em, anh là bầu trời mùa đông rộng lớn ôm em - cơn gió nhẹ
tung tăng bay giữa trời ...Bỗng một ngày, cơn gió nhẹ bơ vơ ...
Em không
hiểu vì sao, mãi không hiểu vì sao ... chỉ ngậm ngùi để vòng tay bầu trời tan
biến mất.
Ngỡ rằng mùa đông này em có anh, em nhớ anh trong vòng tay ấm
áp. Em quên đi mọi thứ, chẳng buồn phiền lo lắng. Có anh, chắc chắn mọi chuyện
sẽ ổn. Anh cho em cảm giác bình yên. Hạnh phúc trôi qua êm đềm ...
Và giờ đây
... nỗi nhớ anh đốt cháy tâm trí em, nhớ anh cồn cào nhớ anh da diết ... nỗi nhớ
cứ ngày càng nhiều thêm ... gom góp những nhớ mong ... để yêu thương đong đầy
... em thực sự cần có anh
Phố vẫn buồn và gió vẫn cô đơn, bầu trời có hay
gió vẫn bay trên con đường dài kiếm tìm mãi hoài niệm một tình yêu ..